“Theo sông vào trăm sóngSóng như ta bạc đầuNgười năm xưa cũng vộiTheo mộng bước qua mau” Người xưa hay người nay đều cũng vội và lần lượt “theo mộng ước qua mau”. Hoàng Chính Nghĩa thì “một thủa buồn như sông”. Còn cô, có cảm tưởng như muôn thủa…
-
-
Trưa đứng bóng. Vạn vật im lìm như đang mặc niệm. Những tàng lá đu đưa nép vào nhau tự tình sau mỗi cơn gió vèo bay qua. Trưa say tách trà. Hương thơm thoang thoảng tỏa ngát không gian mùa hạ. Sắc hương hoa gợi hồn phiêu du giữa…
-
Cũng hơn tháng nay anh không về. Cô không lấy làm lạ vì thỉnh thoảng anh mới về, có khi cả nữa năm. Thường anh về chỉ khi nào cô có khúc mắc, hay anh cần chia sẻ điều gì. Không về nhưng cô biết anh vẫn bên cô giữa…
-
Có những nhân duyên thật lạ kỳ, hy hữu. Gặp nhau có lẽ từ trong tiền kiếp để rồi gặp lại ở kiếp này, và có thể đến kiếp vị lai. Duyên nghiệp gì không biết , anh cứ theo độ cho cô, bầu bạn cùng cô dẫu xác thân…