Hoa đào năm cánh ngát thương yêu
Một cánh mộng mơ chẳng nói nhiều
Nhịp cầu vắt vẻo giăng nuối tiếc
Cánh bướm vờn bay giữa nắng chiều.
Cánh đào phơn phớt hồng trên má
Mùa xuân vừa đến giữa trời mây
Hạt mưa rớt nhẹ trên cành lá
Làn gió xôn xao khắp đó đây.
Cành đào buông xuống bờ hoang dại
Nhớ chuỗi ngày qua đã quá xa
Sương mờ che kín sầu quan tái
Hàm tiếu đào hoa quá xót xa.
Đồi núi Lâm Viên đào khoe sắc
Hàng thông xanh mướt vẫn reo vui
Hoa đào rụng cánh rơi trầm mặc
Mộng mơ ngày trước đã chôn vùi.