Thoát tục, trần tục
khoảng cách
Như đường tơ kẽ tóc
Ta ngồi ngơ ngẩn ngắm mây bay
Giữa phố thị xôn xao
Một con chim- hái lượm hạt miên trường
Hồn vật vờ – níu trang kinh
Nghe từng tế bào da thịt
Vỡ tung rưng rức nhớ!
Câu thơ – con chữ – cạn chén trà khuya
Cứ tự tình như thác đổ đầu ghềnh
Ẩn hiện nổi sầu vạn cổ
Xoáy vào lòng
Những đợt sóng lao xao
Lê Diễm Chi Huệ