Ta ngồi – mặc tĩnh
chờ ai xanh xao
chung trà khuya
uống cạn
tiếng nhạc Sakura
trầm bỗng, réo rắt
thả cái nhìn xa xăm
nghe ý tưởng phiêu bồng
cúi đầu
vuốt mái tóc chông chênh
hồn vật vờ …
vẫn ngụp
vẫn lặn
trong cõi trầm luân
chợt thấy mình
trôi đi, trôi mãi
giữa đôi bờ huyễn hoặc vô biên
ldch