Cật ngựa thanh gươm vẹn chữ tòng.
Ngàn thu rạng tiết gái Giang Đông.
Lìa Ngô
bịn rịn chòm mây bạc,
Về Hán
trau tria mảnh má hồng.
Son phấn thà cam dày
gió bụi,
Đá vàng chi để thẹn non sông?
Ai về nhắn với Chu
Công Cẩn,
Thà mất lòng anh đặng
bụng chồng.
Tôn Thọ Tường (1825-1877)
Họa nguyên vận :
Cài trâm sửa trấp vẹn câu tòng,
Mặt ngã trời chiều biệt cõi Đông.
Tơ tỏa
trời Ngô in sắc trắng,
Duyên về đất Thục được màu hồng.
Hai vai tơ tóc bền trời đất,
Một gánh cang thường nặng núi sông.
Anh hỡi Tôn Quyền anh có biết,
Trai ngay thờ chúa gái thờ chồng.
Phan Văn Trị (1830-1910)
Họa nguyên vận :
Nhân đọc bút ký ‘‘Ai Về Nhắn Với Chu Công Cẩn’’
của nữ sĩ Hải Phong, Văn Đàn Lá Phong
trong Tuyển Tập Văn Bút Việt Nam Hải Ngoại
Québec – Ontario (số 2 – Tháng 05/2020).
Nước mất nhà tan chẳng phục tòng
Trời tây luẩn quẩn nhớ trời đông
Xa quê khắc khoải sầu vong quốc
Máu huyết Tiên Long giống Lạc Hồng
Vận nước rồi ra sẽ đổi mới
Đò ngang chắp nối một dòng sông
Ngày nay bão tố, ngày mai sáng
Kết nối tình thân, nghĩa vợ chồng.
Lê Đình Thông
(Paris, ngày 30/04/2020)