viết tặng nhà báo Hoàng Ngọc Nguyên
Nắm chặt tay trong gôm cùng cũi sắt
Xà lim này giam hãm ý thênh thang
Nhớ ngày xưa trên trang báo nghênh ngang
Đệ tứ quyền làm bao nguời chóng mặt.
Khi xích sắt nghiến càn dinh độc lập
Là tự do cơm áo cũng ra đi
Trại Trảng Lớn giam thân nơi hỗn tạp
Thức ăn là cục muối với khoai mì.
Lệnh chuyển trại, đổi qua Thành Ông Lớn
Giam thân trong cũi sắt sống qua ngày
Lơ đãng nhìn mây trắng thấp thoáng bay
Ta dẹp bỏ từ đây bao giấc mộng.
Lệnh chuyển trại, khăn gói đến Hóc Môn
Ta thầm đếm bao nhiêu là tờ lịch
Rồi lệnh thả, sau đêm dài tịch mịch
Nơi chốn xa thân thuộc vẫn ngóng trông.
(Paris, ngày 30/04/2020)