Nhân đọc bài của Đinh Hùng từ biệt
Christophe, tác giả ‘‘Les Mots Bleus’’
Trong sớm mai, chuông giáo đường thánh thót
Với ngàn hoa cùng gõ nhịp thần tiên
Ta thấy em thấp thoáng cuối công viên
Ấp úng cười dịu êm như mật ngọt.
Em yêu hỡi, lời tình tự xanh màu
Không nên lời khóe mắt nói thay câu
Vì ngại ngùng con tim còn ấp úng
Muốn hò hẹn mà có nói gì đâu !
Lời ta nói là tình xanh trời mới
Dạt dào bao mong ước với yêu đương
Tháng tư về gió vẫn lạnh mù sương
Muốn gặp gỡ mà lặng yên chẳng nói.
Nơi góc vườn cây cối đã ngủ ngoan
Ta lặng lẽ trong toa tầu vắng lặng
Em còn mãi bến ga sầu hoang vắng
Nụ cười em bay theo gió hôn hoàng.