黄 葉
tặng Hoàng Ngọc Nguyên
Năm tháng cũ cuốn theo dòng nước lũ
Nhớ ngày xưa ta vui sống bên nhau
Trong màu nắng tình yêu không tư lự
Sớm như tơ mà chập tối u sầu (1).
Nắng hắt hiu nghe chiếc lá rụng vèo
Chút bâng khuâng hồn thơ thẩn bay theo
Thấy đâu đây màu cúc vàng nhung nhớ
Níu giùm tôi kỷ niệm cũ trong veo.
Gió thu đông lá cuốn tận chân mây
Màu lá úa là sắc vàng đã mất
Trong gió bấc tiếng thở dài chất ngất
Làn sương chiều làm ướt sũng cỏ cây.
Xào xạc lá bản thu ca não ruột
Nhớ người xưa phiêu bạt mãi nơi đâu
Cuốn theo lá là bóng hình tha thướt
Chiếc lá rơi còn lưu luyến đã lâu.
(Triêu như thanh ty mộ thành tuyết)
Lý Bạch