Thi đàn Paris có hai nhà thơ bác sĩ, đều mất ở tuổi 95 : bác sĩ Nguyễn Văn Ái (1920-2015) và bác sĩ Nguyễn Bá Hậu.
– bác sĩ Ái mất ngày 31/08/2015 ;
– và bác sĩ Hậu : 14/09/2018.
Bác sĩ Ái lấy bút hiệu là Vân Uyên, bác sĩ Hậu : Phương Du là thêm một trùng hợp nữa.
– Vân là mây (雲). Vân còn có nghĩa là cỏ (芸), như ‘‘vân hương’’ (芸香) : cỏ thơm.
– Uyên chắp cánh chim trời (鴛), như là ‘‘uyên ương’’ (鴛鴦).
Thi sĩ Vân Uyên lấy bút hiệu Vân Uyên là muốn gửi gấm nỗi lòng nhớ thương vợ.
Nguyễn Du có câu thơ :
Vũ tự bàng đà vân tự si (雨自滂沱雲自癡).
Xin tạm dịch : Mưa rơi lã chã, mây sầu ngẩn ngơ.
Bút hiệu của bác sĩ Hậu : Phương Du cũng thật là ý nghĩa :
– Phương vừa là phương (hướng) :方, nhưng còn có nghĩa là cỏ thơm.
Bạch Cư Dị có câu thơ : Viễn phương xâm cổ đạo 遠芳侵古道).
Xin tạm dịch: Cỏ thơm che lối, đường xưa mịt mù.
Bác sĩ Hậu còn thêm chữ Du (悠) vào bút hiệu là muốn nói lên sự vương vấn phiền muộn, như câu thơ của Đặng Trần Côn :
Tống quân xứ hề tâm du du (送君處兮心悠悠).
Nữ sĩ Đoàn Thị Điểm chuyển dịch là : Đưa chàng lòng dặc dặc buồn.
Vần thơ song thất của nữ sĩ hợp tình hợp cảnh trong nghi thức tiễn biệt này.
Xin mạo muội làm bài thơ thất ngôn để đưa tiễn thi nhân :
Khói hương nghi ngút tiễn thi nhân
Phương Du chấp bút đã bao lần
Lương y cứu chữa bao ca khó
Bệnh nhân bình phục khắc ghi tâm
Sáng tác thơ văn hồn nước Việt
Tâm kinh thể hiện quá thâm trầm
Thơ thẩn kính biệt lòng tiếc nhớ
Vĩnh biệt thi nhân sạch bụi trần.