Làn điệu và tiết tấu đặc biệt từ hơn 400 năm trước minh chứng sự bất hủ của nhạc cổ điển

Những tác phẩm thể hiện tinh thần âm nhạc hùng dũng khỏe khoắn và tinh tế của Kapsberger, rất khó để tin rằng những làn điệu và tiết tấu nhộn nhịp như vậy lại tồn tại từ hơn 400 năm trước, bởi sức lan tỏa khỏe khoắn của nó khiến ta luôn có cảm giác nó thuộc về thế kỷ hiện đại này. Liệu đây có phải là một minh chứng cho sự bất hủ của cổ điển?

Johann Hieronimus Kapsberger -Ciaccona

Canarios, Johann Hieronimus Kapsberger, vừa bình ổn nhưng lôi cuốn lạ kỳ

Với Canarios, thật kỳ lạ,  chất nhạc của Kapsberger lại thể hiện vừa bình ổn nhưng lôi cuốn lạ kỳ với hơi thở tràn đầy lãng mạn nhưng thong dong trên nền bass mềm mại cuồn cuộn từng nét như tranh vẽ. Nhịp trống cũng túc tắc sống động trôi theo, và khi những giai điệu chính của bè cao ngừng bặt thì nó lại gồng lên những tiếng “tạch tạch tạch” liên hồi và gọn gàng như một sự thúc giục giai điệu chính hãy quay trở lại.

Và khi giai điệu chính quay trở lại, tất cả hòa điệu yên vui, khán giả mới kịp nhận ra sự tế nhị hiền hòa trong cách phối hợp trình diễn của người nghệ sĩ với tác phẩm.

Như vậy người càng am hiểu âm nhạc bạn sẽ càng biết lắng nghe. Lắng nghe tiếng nói tâm hồn, lắng nghe cảm xúc, lắng nghe người bạn… lắng nghe một tình yêu!

Johann(es) Hieronymus Kapsberger (đôi khi viết là Giovanni Girollamo Kapsperger hoặc Giovanni Geronimo Kapsperger) (c. 1580 – ngày 17 tháng 1 năm 1651) là nghệ sĩ đàn lute, theorbo, chủ yếu được biết đến ngày hôm nay như là một nhạc sĩ phát triển hình thức độc tấu.

Chiếc đàn lute

Johannes Hieronymus Kapsberger có ít nhất 6 bộ sưu tập đã được công bố trong suốt cuộc đời của ông. Ông là một trong những nhà soạn nhạc cho luýt và theorbo trong thời kỳ đầu Baroque (cùng với Alessandro Piccinini) và có rất nhiều đóng góp vào việc thúc đẩy sự phát triển của nhạc cụ dây tại châu Âu.

Không biết về ngày và nơi sinh của ông. Sau năm 1605, ông chuyển đến sống tại Rome và nhanh chóng trở nên nổi tiếng. Khoảng 1609, ông kết hôn với Gerolima di Rossi và họ đã có ít nhất 3 người con. Ông bắt đầu phát hành âm nhạc của mình, trong đó có Libro I d’intavolatura di lauto (1611) là bộ sưu tập duy nhất còn còn tại của ông.

Các sáng tác khác của ông bao gồm 2 bộ sưu tập về vũ nhạc và vô số các sáng tác thanh nhạc đã được phổ biến trong suốt đời ông. Ông cũng viết các hình thức sân khấu nhưng gần như hoàn toàn bị mất, tác phẩm duy nhất còn tồn tại là ‘Apotheosis sive Consecratio SS Ignatii et Francisci Xaverii (1622).

Với Canarios, ta có thể thấy, chỉ với 1 đàn và 1 mặt trống nhỏ, âm nhạc lại có thể trở nên tinh tế như thế nào!

Kim Cương 


Nguồn: ĐKN

You may also like...