知 己
Dao tri hồ thượng nhất tôn tửu,
Năng ức thiên nhai vạn lý nhân.
Âu Dương Tu (1007-1072)
Hồ nước mênh mông một đóa hồng
Lá sen che kín chẳng chờ mong
Tấm thân ngơ ngác tìm tri kỷ
Cánh hoa khép kín phận long đong.
Lá thắm đua chen khắp mặt hồ
Nước biếc sen vàng nắng nhấp nhô
Hồn thơ vắng lặng hoàng hôn tím
Tháng ngày lần lữa vẫn ơ hờ.
Bình yên chốn cũ đã qua rồi
Chơ vơ gió cuốn với mây trôi
Cố nhân sương khói xa vời quá
Còn lại bên hồ nỗi nhớ thôi !
Chim buồn biếng hót nắng lên cao
Mây trôi gió cuốn lá xôn xao
Đầu ghềnh nước cuốn bờ lau cũ
Sóng nước tình tang vẫn dạt dào.