Thảo mộc xem ra cũng biết sầu
Vàng lá nhạn bay chẳng thấy đâu
Cành cây tuyết trắng che gầy guộc
Mặt hồ xanh biếc dấu niềm đau
Vắt vẻo cầu ngang hình bóng cũ
Bềnh bồng bến nước bốn mùa qua
Thiên nhiên ngóng đợi mùa xuân tới
Vạn vật trông chờ cũng đã lâu.