“Tài sắc sao có vẻ muốn thoát tục/yếm thế?”
“Trẻ nhưng tâm hồn sâu lắng già cỗi đến vậy?”
Người thắc mắc
Ừ thì ..
Thoát tục không đồng nghĩa với yếm thế. Muốn “thoát” cũng không dễ bởi căn cơ chưa đủ, duyên nghiệp còn vương.
Câu thơ, con chữ rớt lanh canh. Âm điệu cất lên, tơ vương rụng xuống đời.
Ôi, những con chữ phù phiếm đong đưa theo chén sầu nhân gian.
Lạc loài với hư vô … “ở cõi nhân gian không thể hiểu”, rồi vật rồi vờ trong cái hữu hạn và vô hạn
Nỗi xanh xao run rẫy quanh mình
Bỗng thèm sự tĩnh lặng để cảm nhận tất cả một cách trọn vẹn, để thấm những vết trượt sướt của một thủa xanh xưa…
Khi đau thương chín mùi, tỉnh thức dâng cao, cả hai hoà tan trong dòng cảm xúc mãnh liệt và tất cả tan biến dần, nhường chỗ cho sự tịch lặng tuyệt đối. Mọi lao xao, gò bó, khuôn khổ, định kiến…không còn ý nghĩa.
Thà là cánh chim lạc hơn là cá mắc cạn…Một cánh chim lạc giữa trời – thênh thang!
03.29.2017
Lê Diễm Chi Huệ