Ta lặng lẽ bước đi
Bên bờ sông cô tịch
Dòng sông nói điều chi
Mà đá xanh trầm mặc
Ta bước nhẹ qua sông
Với hai bàn chân không
Bước trần sao ngần ngại
Dòng nước cuộn mênh mông
Ta ra đi vì lẽ
Thấy rõ thân phận mình
Tháng ngày dài đam mê
Nỗi buồn nào không tên
Ta ra đi một lần
Hành trình về xa xăm
Dù ngàn lần phải chết
Từ sâu thẳm xác thân
Ra đi hay trở về
Nơi suối nguồn cô liêu
Thở và cười rất khẽ
Mây bay cuối trời chiều!
Chơn Hữu