Từ Hoa Nhất Tuệ Tâm – “Qua Tháp Cánh Tiên”

Bài 1
Nửa gánh giang san, nửa gánh tình,
Đồ Bàn bái biệt tóc đương xanh.
Lạnh hồn tháp cổ trơ vơ đứng,
Vắng tiếng chuông đưa, gạch với mình.
Trăm năm quạnh quẽ lòng non nước,
Vạn thuở tang thương lối đế kinh.
Cánh Tiên nung phiến tình quân tử,
Tưởng áo ai bay trước tháp linh.

Bài 2
Tháp dựng uy nghiêm trực diện trời
Gạch nung ròng rã Pháp lên ngôi.
Chật lòng tháp hẹp tâm cung kính
Cao vút mây xanh những đổi dời.
Đứng với phong sương bày thế sự,
Hỏi cùng non nước biết đầy vơi.
Anh hùng há thẹn hùng anh khí,
Gửi lại hư không một trận cười.

Bài 3
Chiến thuyền vượt sóng giữa trùng khơi,
Khăn tang chưa vấn kịp, chàng ôi!.
Mưa khuya lệ nhỏ lòng thê thiết
Nắng sớm sương tan giọt thảm rơi.
Biển xanh thiếp gởi hờn cô phụ,
Cung ngọc chàng ôm hận mạt thời.
Gió lạnh sao như lòng thiếp lạnh,
Quê xa mù mịt nhớ không nguôi.

Bài 4
Đổi áo công nương khoác áo ni,
Bến sông từ tạ bước chân đi.
Hai hồi trống giục cờ theo gió,
Nay tiếng chuông đưa cũng bến này.
Nắng hạ trời cao mây bát nhã,
Mưa thu biển thẳm nước từ bi.
Khi về bái tạ ân từ phụ,
Chôn tóc huyền xưa dưới tượng đài.

Từ Hoa Nhất Tuệ Tâm
(8/2022)

You may also like...