Thức tỉnh tâm linh

Hành trình thức tỉnh tâm linh của cô bắt đầu từ ngày cô kết nối với người từ cõi giới bên kia. Nếu thi bá Vũ Hoàng Chương cảm thấy lạc loài giữa cõi nhân sinh bởi hồn thơ chất ngất thì cô cảm thấy lạc loài giữa cõi nhân sinh này bởi những trải nghiệm tâm linh kéo dài từ mấy năm nay. Những cái thấy cái biết trước đây của cô thật sự không là gì. Cô nghiệm ra một điều kỳ diệu là chúng ta không cô đơn trong cõi hồng trần mà lúc nào cũng có sự can thiệp từ các bậc bề trên vào trong đời sống của chúng ta, và tâm linh chỉ xảy ra với người có nhân duyên.

Có hai điều khiến một người bắt đầu hành trình tỉnh thức tâm linh. Trường hợp thứ nhất thường xảy ra khi một người gặp biến cố trong cuộc đời, mất mát người thân hay người mà chúng ta thương yêu, hoặc nghịch cảnh khiến chúng ta ở trong tận cùng khổ đau. Trường hợp thứ hai xảy ra khi có sự chứng nghiệm hay can thiệp tâm linh. Đây là trường hợp của cô. Cách đây vài năm khi cô đang gặp biến cố, người sứ giả từ cõi vô hình được gửi về can thiệp và hỗ trợ tinh thần. Cảm niệm sâu xa khiến cô phát nguyện trường chay, như một lời nhắn nhủ bản thân trên con đường tỉnh thức.

Tỉnh thức đối với cô trước kia là một khái niệm cao siêu mà cô không dám bàn đến. Trải nghiệm tâm linh bắt cô phải tỉnh thức bởi cái thế giới duy nhất mà cô tưởng biết không như cô biết. Có một thế giới vô hình song song với thế giới của chúng ta mà chúng ta bị đời sống vật chất ngăn chặn và chi phối khiến chúng ta không thể cảm nhận được.

Thật ra ai cũng có thể tỉnh thức, dĩ nhiên là khái niệm đó có nhiều bậc từ thấp đến cao. Nhưng điều cơ bản là mình nhận thức điều mình sai hay đúng, và tốt hay chưa tốt để hướng thượng hơn. Tầng số tâm linh không thể phát triển cao nếu chúng ta quá bận rộn với một đời sống nặng vật chất nhẹ tinh thần, nặng hướng ngoại nhẹ hướng nội.

Từ ngày tiếp xúc với thế giới tâm linh, cô thích sống chậm, dành thời gian đi vào bên trong nhiều hơn khi có thể và không tham gia vào mạng xã hội để đầu óc được trống rỗng. Quỹ thời gian rảnh rỗi của cô thật ít nên cô không có nhu cầu giết thời gian một cách vô bổ.

Lắm khi cảm tưởng như cô bước những bước độc hành như một cô lữ trong sa mạc mênh mông. Những bữa ăn thịnh soạn, cuộc tán gẫu thâu đêm giờ đây không còn thú vị đối với cô nữa. Cô không quan tâm đến thị phi hay những lời khen tiếng chê bởi khi mình quan tâm điều người khác nghĩ về mình là mình sống vì họ mà không sống cho mình. Đánh mất mình xuất phát từ hành động hướng ngoại, chạy theo cao trào. Tâm linh như một căn nhà lúc nào cũng cần quét dọn, vun vén. Các quan hệ xã hội nếu không khéo cũng có thể là chướng ngại bởi chúng ta bị lôi cuốn vào những cuộc chơi, vòng đối đãi thế gian. Cảm xúc cũng là một chướng ngại lớn đối với cô bởi tâm hồn cô nghệ sĩ. Sự trào dâng cảm xúc thường làm tâm cô bị phóng dật và mất chánh niệm.

Thức tỉnh tâm linh là một công án thiền, một cuộc tranh đấu nội tâm, một cuộc cách mạng tư tưởng. Đấu tranh nghĩa là lội ngược dòng. Làm cách mạng nghĩa là tự bản thân vươn lên, chèo ngược dòng nghiệp lực mà đôi khi phải chịu bầm dập một chút. Nếu làm cách mạng bị bầm dập mà mang đến sự bình an trong tâm hồn, trí tuệ khai mở là điều nên làm và cần làm.

Thức tỉnh tâm linh là làm người điên giữa bao người tỉnh. Chúng ta sống trong ảo giác nhưng không chấp nhận mình sống trong ảo giác. Cô vẫn chiêm nghiệm, vẫn tranh đấu và vẫn một mình lầm lũi đi trong đêm dù đôi khi cảm thấy chút lạc lõng…

12/29/2021

Lê Diễm Chi Huệ

Leave a Reply

Your email address will not be published. Required fields are marked *