Mùa xuân về nghe bầy chim nhỏ
Chim chíp kêu rộn rã cuối thôn
Chiều đông tuyết sau cùng cũng hết
Đào Lâm Viên từng cánh cô đơn.
Nhớ ngày xưa nhớ từng người bạn
Luôn vui cười ríu rít bên nhau
Mimosa từng cánh rơi rụng
Nối tiếp nhau kẻ trước người sau.
Chim viễn xứ bay hoài chẳng tới
Nhận ý thơ rộn rã thấy vui
Tuy cách mặt mà cùng nối lại
Có nghĩa gì chỉ một chữ tôi.
Chuyện tầm phào kể hoài không hết
Quán bên đường tỏa khói cà phê
Trong thâm tâm lòng đà muốn đến
Nghe bạn kể chăm chú lắng nghe.
Mùa lá rụng thời gian lẹ quá
Đóa phù du e ấp nở hoa
Vần thơ cổ hoa đào năm ngoái
Gió đông cười e ấp vào ra.
Kỷ niệm xưa phai mờ chốn cũ
Nhớ cố nhân còn lại chút hương
Còn đâu nữa những ngày son trẻ
Hoa phai tàn tiếc nuối tơ vương.
Chiều tà nhớ hoàng hôn ngày ấy
Sắc sắc không muôn kiếp đổi thay
Chuyện đời rồi có ngày cũng hết
Hình hài là cát bụi cỏ cây.