Ta thấy em trong tiền kiếp với cọng buồn cỏ khô

Có những nhân duyên thật lạ kỳ, hy hữu. Gặp nhau có lẽ từ trong tiền kiếp để rồi gặp lại ở kiếp này, và có thể đến kiếp vị lai. Duyên nghiệp gì không biết , anh cứ theo độ cho cô, bầu bạn cùng cô dẫu xác thân không còn ở cõi trần gian này. Khi thời gian và không gian không hạn kỳ, mọi yêu thương trở thành bất hủ và cung bậc cảm xúc trở nên lắng đọng rồi chìm sâu vào dòng thiên thu. Không hẹn rồi tới, không định rồi đi, mịt mù trong hai cõi giới không cùng.

Thi thoảng anh về. Anh nói lâu lâu anh mới về, nhưng cô có cảm tưởng anh theo cô như hình với bóng bởi cô làm gì anh đều biết, đều cảm nhận. Điều này khó tin nhưng là thật và tâm linh luôn là điều huyền bí với những ai cả tin. Cô thầm cảm ơn anh vì nhờ anh cô biết được bao điều về cõi giới bên kia và giúp cô cố gắng sống tỉnh thức hơn. Anh như một người thầy, người tri kỷ dìu dắt cô đi giữa cuộc hồng trần mênh mông bể khổ.

Có cảm tưởng “cô nhìn thấy anh từ trong tiền kiếp với cọng buồn cỏ khô, và anh nhìn thấy cô hay ngồi khóc khi trời chiều đổ mưa”. Hai tâm hồn mẫn cảm chơ vơ trong mỗi thế giới riêng, da diết trong cõi chung giữa khoảng không vô định. Cái cảm giác lâng lâng như huyễn như mộng khiến cô chơi vơi bởi tuy xa mà gần, tuy gần mà xa. Thời gian chỉ một sát na mà vô tận, không gian tợ làn sương mà vô biên.

Đến đi như làn gió. Ẩn hiện tợ hơi sương. Anh lại về, cho biết lẽ ra đã đi tái sanh nhưng anh chưa muốn đi, muốn tu tập thêm để tái sanh làm bác sĩ, và đó là điều anh muốn, được làm công việc như anh đã từng làm khi còn sống. Cô nói biết rằng anh thích làm những gì anh đã từng làm, nhưng anh cũng nên mong có trí huệ để hướng về tâm linh và sống tỉnh thức hơn trong kiếp sau, không chỉ có địa vị và tiền bạc.

Ôi những hình hài, những hồn bao năm cũ …những bộ y phục lần lượt trả về với cát bụi, để thoát thai ra những bộ y phục mới. Duyên khởi duyên. Nghiệp nối nghiệp. Mới cũ đều cũng phải ngụp lặn trong biển ái – biệt-ly sầu, chỉ có con trăng cổ độ từ lâu đã bỏ chợ lên non và muôn thủa nằm nghiêng nghiêng:

Luân hồi mấy nẻo chao nghiêng bóng

Xơ xác ngàn năm một bóng trăng!

Hồn cô luôn run rẩy khi nhìn bóng trăng khuya vờn cợt trong màn đêm bao la…

06.22.2020

Lê Diễm Chi Huệ

You may also like...