Most Recent. In Tùy Bút.

Tùy Bút

Người Đi Lưu Mấy Dòng Không

Lần đầu tiên nghe bản nhạc “Hồ Như” của Hoàng Quốc Bảo, tôi có cảm giác như có một tiếng vọng xa xăm xóay vào hồn mình. Chỉ đọc cái tựa đề không thôi mà đã dấy lên sự mông lung, hư hư thực thực. Những con chữ thênh thang, âm điệu êm dịu khiến tôi thắc mắc và tìm hiểu thêm về dòng nhạc của ông.  Một nhà văn...

Lưng Chừng Cuộc Chơi

Từ em bỏ phố lên rừng Bỏ trăm năm mộng lưng chừng cuộc chơi Từ em ngưng đếm sao rơi Mịt mù sinh tử, nghiệm đời: sắc không  Ba ngày Tết vèo qua như cơn gió thoảng qua thềm. Tết ở đâu? Có phải ở những chậu hoa rực rỡ được trưng bày ở gian hàng trong chợ? Hay những bản nhạc xập xình và dòng người tấp nập? Thật...

Đôi Nẻo Âm Dương

Mấy tuần rồi cô mới có dịp ngồi xuống thả hồn du dương theo bản nhạc hoà tấu Nocturne của Chopin, thỉnh thoảng hớp một ngụm trà. Ôi tuyệt diệu làm sao. Cái thế giới tư tưởng nhỏ hẹp của cô, môt cõi chơi vơi mà cô thích bềnh bồng trong đó. Không cần ai biết. Không cần ai hiểu. Không cần ai thấy. Đó là cõi đi về sau những phút giây vồn...

Một sợi tóc chênh vênh…

Một tách trà khuya. Cô kéo màn cửa sổ lên cao để có thể nhìn thấy ánh trăng sau vườn xuyên qua tàng cây.  Đêm nay, trăng tròn và sáng lung linh.  Những nhánh lá trĩu nhẹ vờn theo gió đong đưa như khêu gợi ý tưởng phiêu bồng. Trăng đâu còn xa lạ gì đối với cô. Trăng là tri kỷ thủy chung từ thủa cô lên năm lên...