Cành lê bến vắng đong đưa
Thuyền không nước lạnh hững hờ ngắm mây
Trắng hoa phơ phất gió bay
Cỏ non mơn mởn lấn dầy lối đi
Lặng lờ một bóng thiên di
Phù vân nhuộm thắm xanh rì hồn hoa
Trăm năm tựa thoáng mơ qua
Kê vàng một giấc bỗng hòa hư vô
ta-sh