Rứa Chơ Răng

Không phải lúc mô Huế cũng u sầu

Mà có lúc Huế cười vui ghê lắm

Cơn lí lắc nổi lên thì thăm thẳm

Ai biết rồi thì còn ngại mần chi

.

Rồi những lúc Huế sướt mướt lâm ly

Ai vội vã đi lấy khăn giặt ướt

Ngẩn ngơ răng người ri mà quen được

Khóc rồi cười, cười rồi khóc như ri

.

Huế là rứa chớ kỳ lạ mần chi

Tại ai kia quen mà không chịu biết

Mưa với nắng, nắng với mưa cứ miết

Cứ thản nhiên chớ đừng hỏi tại vì

.

Chẳng tại Huế mà tại những vần thi

Bôi lên mắt lên mi dòng lệ ướt

Tại sông Hương cứ dặt dìu con nước

Tại Tràng Tiền sau trước mãi chơ vơ

01.01.2018

You may also like...