Vời Vợi

que_huong

Sáng hôm nay lòng bồi hồi thức dậy

Sương trên cành e ấp dáng ban mai

Mây lang thang lơ lững cuối chân trời

Chim ríu rít rủ nhau về ca hót

Cơn gió nhẹ ru hồn ta miên viễn

Kỷ niệm ấu thơ lũ lượt hiện về

Mới đó mà nay năm cùng tháng tận!

Xuân sang phảng phất bóng gương xưa

Ôi! Những ngày xanh rời xa vĩnh viễn

Giờ còn đâu năm tháng mỏi ṃòn trông

Đâu bạn, đâu thầy, đâu dáng mẹ già?

Ta bơ vơ lăn lóc đời viễn xứ

Chợt úp mặt nghẹn ngào ta bật khóc

Cố hương vời vợi cõi vô biên

Vết lăn trầm, ta dong ruỗi bao miền

Hồn run rẩy rơi rớt bờ tục lụy

Một mai kia thân trở thành cát bụi

Rủ phong trần cởi bỏ lớp sân si

Từ tâm thức ta giật mình tỉnh giấc

Xung quanh mình chỉ toàn vệt hư vô

ldch

 

 

You may also like...