Đem sáo trúc ra đồi ngân nga thổi
Gởi thanh âm vun vút giữa trời mây
Bỗng chợt thấy cọng lau buồn phơ phất
Vắt ngang chiều như ánh mắt đang bay
.
Rất có thể trong dòng người đâu đó
Đôi mắt nào đã ẩn hiện đi qua
Gieo bão tố trên chuỗi đời mộng mị
Rồi vụt tan theo ánh chớp thiên hà
.
Ta ngửa mặt đếm thời gian trên tóc
Nghe trong lòng rộn rã những bước chân
Đêm vội xuống tiễn ngày về dĩ vãng
Ánh mắt chiều đôi ngã phân vân…
Hàn Long Ẩn