Non cao bạt gió, trảng bày cỏ tươi
hừng đông nắng chớm hoa cười
vầng mây trăng nhuộm đã mươi mùa tình
chim còn dang cánh bình minh
trưa son màu ửng hồi sinh, tạ từ…
mải dòng khí quyển thực hư
khua đôi cánh lượn lờ như ru mình.
Bóng choàng mây gió phiêu linh
khúc thiên di nợ đăng trình khói sương
chim ngày vong niệm du hương
đêm hoang lạnh giữa vô phương tìm về
lông gầy giá buốt tái tê
cóng giò quắp những nỗi ê ẩm rồi.
Qua sông qua núi qua đồi
dáng bơ vơ những nổi trôi phũ phàng
ngợp trời lúa gọi thôn trang
khoác mao y những còn đang hành trình
nợ duyên duyên nợ ba sinh
lao mình viễn xứ bỏ tình quê xưa
chim đi hỏi đã về chưa
dấu chi còn lại bóng trưa đã mờ
chở đầy trên nhẹ cánh mơ
hóa dư âm cảm vần thơ đất trời.
Chiều nay một cánh chim rời
chao đôi cánh nặng cuộc đời ly thân
hết mơ vỗ cánh xa gần
trái tim đã lịm những vần lâm chung.
Mùa êm trên những cánh đồng
dấu thiên di đã vùi cùng dấu chim
thời gian nào vội đi tìm
tiếng trong trẻo thuở ngày im lặng rồi
huyệt thầm giấu kiếp đơn côi
nửa đường buông giữa trùng khơi cỏ dày.
Hãy còn bỏ vết chim bay…
Thiên Hạnh