Đi đi em đừng bước chân trở lại
Cuộc đời sang chưa tàn giấc mộng vàng
Con thuyền kia mênh mông ngàn sóng cả
Níu cánh buồm đâu biết hướng ngày mai.
Đây người vui hát ca nhảy nhót cười
Kia người buồn lặng ngồi riêng bóng tối
Còn ít người biết sóng đang rẽ ngả
Con thuyền kia đi về chốn xa mờ.
Đi đi em cất chân bước lên đường
Bỏ sau lưng đám cười hoang khóc lén
Có gì đâu mặn mòi sóng biển cả
Nếm trải rồi vẫn thấy hạ thu đông.
Bạch Tầm Xuân