ừ thôi núi mãi chênh vênh
ta ôm bến mộng
gập ghềnh lối đi
giữa xào xạc hư vô
ngoảnh mặt nhìn
xác xơ- cuộc trần thế
mộng tưởng đảo điên
đào hầm chôn chết nhân tâm
ừ thôi mây vẫn thong dong
ta buồn nghiêng ngả giữa dòng đục đen
trí thức giả danh
nhân văn, nhân ái
bản ngã trướng phình
quay cuồng vô minh
đạp đổ niềm tin
tranh giành danh lợi
cảm xúc tuôn trào
người người
núm níu dìu nhau
ôm mối hận căm căm
than hỡi
xót chăng
nghe như máu chảy ngược buồng tim!
bến giác đong đưa
chợt nghe
tiếng vọng từ vô thức
giữa dòng cuồng lưu
ta muốn nhặt bóng mình
trong đám bèo rong trôi nổi
khởi giác niệm
bên tách trà
dong ruỗi ngắm trăng sao
ừ thôi thế cuộc xoay vần
người đi kẻ ở bao lần đổi thay
ừ thôi về ngắm mây bay
ừ thôi giã biệt tháng ngày trở trăn
ldch
09.11.2015