Con chữ buồn giữa thinh không bặt tiếng
Máu buồng tim rỉ rả chảy không nguôi
Mộng vỡ rồi, ôi! một giấc chiêm bao
Thân liễu dập vùi bao phen chìm nổi
Cay xé mắt phiến đá sầu bật khóc
Bao mùa trăng cùng bấy cuộc nhân luân
Thế thái đảo điên lòng người điên đảo
Sóng nhân tình ì oạp vỗ trôi xa
Cánh nhạn trắng chao nghiêng trời cô tịch
Heo mây về hun hút bóng tà huy
Ai sầu khổ, ai được còn thi thố?
Hoa lá bùi ngùi hát khúc vô tâm
Xin tạ hết những tai ương đã gặt
Của trần gian khốn khổ biết bao miền
Nay thưa gót vạn nẻo đường xuôi ngược
Tịch mịch bên trời ray rứt nỗi niềm riêng
12.08.2016
Lê Diễm Chi Huệ
KHÔNG CÒN BUỒN
ta buồn
ta tìm vui
cuộc vui nào cũng tàn
buồn
càng buồn thêm
ta buồn
ta tìm bạn
bạn không thể gặp ta
ta lang thang khắp phố
buồn
vẫn chưa tan
bước vào quán nước
tách cafe vẫn’đậm đặc như ngày trước
sao bây giờ nhạt nhẽo
vô duyên
buồn
vẫn còn đó
ta phải trở về nhà
thư phòng thật yên ṭinh
lần dở những trang kinh
và ta đã đọc được:
“khi xúc chạm việc đời
“tâm không động không sầu
“tự tại và vô nhiễm
“là phước lành cao thượng”
buồn
không còn buồn
Hoàng Long
Bài thơ rất hay.Nhiều ý tưởng nhẹ nhàng mà sâu thẳm
đã nói lên một cảnh đời giữa chốn tịch liêu.
Bài thơ rất hay.Nhiều ý tưởng nhẹ nhàng mà sâu thẳm
đã nói lên một cảnh đời giữa chốn tịch liêu.