Posted in

Nghề Nghiệp Dưới Góc Độ Tâm Linh

Theo quan điểm Phật giáo thì chúng ta nên chọn những nghề nghiệp bằng cả lòng từ bi và trí tuệ để nghề nghiệp mà chúng ta chọn cho chúng ta cơ hội nuôi dưỡng lòng từ bi, chánh niệm và tinh tấn trên con đường trưỡng dưỡng tâm linh của chúng ta. Tuy nhiên, áp lực cuộc sống và kỳ vọng xã hội đã khiến một số người sống và làm việc trong sự che đậy, dối trá và không trung thực khiến môi trường sống hay làm việc mất đi chánh niệm, đạo đức, và lòng từ bi.  Dưới đây là những mẫu chuyện tâm linh có thật mà người viết có căn duyên tiếp xúc và nhận thông điệp từ cõi giới bên kia.

Jonathan Trần là một đứa trẻ mồ côi được một gia đình Mỹ nhận về nuôi.  Jonathan được yêu thương và cho ăn học tử tế.  Với tư chất thông minh, Jonathan học ra bác sĩ  giải phẩu khoa nội soi.  Là một bác sĩ trẻ tài giỏi, Jonathan vừa làm trong bệnh viện lớn, vừa mở văn phòng riêng, và thỉnh thoảng giảng dạy tại một trường đại học danh tiếng. Vì áp lực quá tải trong công việc, Jonathan bị nhồi máu cơ tim và qua đời khi chỉ mới ngoài năm mươi, cách đây năm, sáu năm.  Lúc còn sống, Johnathan theo gia đình Mỹ và không có niềm tin tôn giáo, không tin vào nhân quả.   Vì ham nhiều tiền nên đã gian lận bão hiểm. Sau khi đến cõi trung giới (cõi âm), Johnathan phải trải qua quá trình  bị khảo và đang lãnh hội sự hướng dẫn từ các vị tiến hóa tâm linh cao hơn.

Nguyễn Bảo là một bác sĩ lâu năm từ lúc còn ở Việt Nam. Qua Mỹ Bảo tiếp tục hành nghề bác sĩ và trở thành giám đốc y tế cho một hạt lớn. Bảo làm việc một cách thanh bạch và cũng không sống ăn chơi hay hưởng thụ thái quá. Sau khi lìa trần, Bảo tiếp nhận những bài học về nghề nghiệp trong tiến trình tiến hóa tâm linh của mình. Bài học ở đây là chúng ta có được tư chất hay khả năng để trở thành một người có ảnh hưởng trong xã hội thì phải biết sống cho chúng sinh khác thay vì chỉ biết sống và lo cho bản thân. Bảo bây giờ là người hỗ trợ tâm linh ở cõi trung giới và là cư dân ở cõi này đã hai mươi năm.

Sau cùng là câu chuyện về bác sĩ Ấn Độ, Rajiv Parti. Ông kể lại câu chuyện đời mình qua cuốn “Dying to Wake Up: A Doctor’s Voyage into the Afterlife and the Wisdom He Brought Back” được bán trên mạng Amazon. Bác sĩ Rajiv Parti, một trưởng khoa gây mê tại bệnh viện Bakerfield Heart California, trải nghiệm thần thức xuất khỏi thân thể trong cuộc phẫu thuật. Sau đó, ông bỏ nghề bác sĩ, bán hết tài sản kể cả căn nhà sang trọng và hàng loạt xe hơi giá trị để sống một cuộc sống thanh đạm và đạo hạnh.

Ông kể lại rằng khi ông cảm nhận thần thức xuất ra, ông cảm giác sợ hãi và không biết điều gì sẽ xảy ra, không biết mình có tỉnh lại hay sẽ trở thành hồn ma vất vưởng trong vô định. Ông nhớ mình bay lên trần nhà trong lúc các y bác sĩ đang thực thiện khoa phẫu thuật và tự hỏi là mình còn sống hay đã chết rồi. Ông cảm tưởng mình như một phi hành gia đang cởi bỏ bộ y phục, một bộ quần áo mà coi như không cần thiết ngay từ đầu.

Nỗi sợ hãi dâng cao, ông quan sát đi quan sát lại toàn cảnh cho đến khi tất cả mờ n hạt như bóng hoàng hôn chợt sụp lặn. Mọi thứ trở nên đen tối. Ông thở phào và tưởng mình tỉnh lại nhưng sau đó nỗi kinh hãi trỗi dậy. Ông nghe nhiều tiếng kêu gào đau đớn thảm thiết và ông bị cuốn sâu vào lòng chảo lửa đầy khói cùng mùi cháy khét của da thịt.  Ông biết là mình đang vào vào cửa địa ngục, cố bỏ chạy nhưng mỗi bước lùi lại là có một lực vô hình đẩy ông về phía trước. Rồi ông bị kéo lê đến một chảo lửa giữa tiếng kêu gào đau đớn.   Ông nghe một giọng khiển trách qua thần giao cách cảm rằng ông đã sống một cuộc sống đầy vật chất và ích kỷ. Biết điều đó là đúng, ông cảm thấy hổ thẹn vì trong quá khứ ông đã tỏ ra vô cảm với bệnh nhân mình. Giọng nói nhắc ông lại việc ông đã đuổi một người đàn bà đang trong đau khổ khóc lóc về căn bệnh ung thư giai đoạn cuối của chồng mình tại phòng khám. Khi khói cuồn cuội mịt mù, những vong linh bị đốt kêu thét quanh mình, lúc đó ông nghĩ đến của cải ông đang có và sự vô giá trị của nó. Ông tự hỏi tại sao phải cần những thứ đó, sao phải cần một căn nhà rộng mênh mông mà cả gia đình phải liên lạc nhau bằng điện thoại cầm tay.

Trong cuốn sách, bác sĩ Rajiv Parti mô tả mình bị chẩn đoán với căn bệnh ung thư tiền liệt tuyến vào năm 2008 và phải chịu nhiều cuộc tiểu phẫu thuật sau đó để cắt bỏ khối u. Hai tuần sau cuộc phẫu thuật chỉnh vết sẹo không thành công năm 2010, ông bị sốc nhiễm khuẩn. Sau khi được tức tốc đưa lên bàn phẫu thuật, ông nhớ rằng mình được bác sĩ gây mê, điều mà ông thường thực hiện cho cả hàng ngàn bệnh nhân.

Bác sĩ Parti cầu nguyện được cơ hội chuộc lỗi lầm trong tuyệt vọng lúc bị kéo đến xử tội. Dường như lời cầu nguyện của ông có hiệu nghiệm và một người đàn ông mà ông nhận ra từ xa là cha mình cầm tay ông dẫn ra khỏi biển lửa. Lần đầu tiên ông cảm nhận cha mình, người mà khi còn sống được cho là khắt khe và độc tài, ôm ông vào lòng và nói rằng chỉ có tình thương là điều quan trọng trong vũ trụ này. Sau khi gặp cha mình, ông vẫn chưa tin cho đến khi gặp hai thiên sứ Michael và Rapheal.  Họ bế ông đến một vùng ánh sáng nơi mà ông được một chúng sanh A Tu La tiếp nhận và cho ông biết rằng ông sinh ra để làm một người an ủi tinh thần cho những kẻ khác.

Trước đó, ông không để ý việc bệnh nhân kể lại về việc xuất hồn và quan sát cuộc phẫu thuật của chính họ mặc dù họ không nhớ rõ là vào lúc nào nhưng nó xảy ra vào lúc mà đáng lẽ họ hoàn toàn hôn mê. Nhưng bây giờ, trong khi các bác sĩ cố gắng giành lại mạng sống cho ông, bác sĩ Parti cảm nhận mình đang lơ lửng trên trần nhà và nhìn xuống bàn mỗ quan sát những phẫu thuật mà ông thường làm. Ông nghe được những câu đùa giỡn xàm tấu của vị bác sĩ gây mê và thấy được cảnh mẹ và em gái mình đang bàn về phải nấu món gì cho buổi cơm chiều ở Ấn Độ.

Sau khi tỉnh lại trong bệnh viện, bác sĩ Parti kể cho đồng nghiệp về trải nghiệm của mình, điều mà ông đoán là họ không quan tâm lắm. Ông đã viết một cuốn sách về sự hiện thân mới được gọi là “Dying to Wake Up: A Doctor’s Voyage into the Afterlife and the Wisdom He Brought Back”.Trước cuộc trải nghiệm tâm linh, bác sĩ Parti là người vô thần và không tin vào thế giới bên kia sau khi chết. Bây giờ, ông là một người an ủi tinh thần và đoạn từ cuộc sống vật chất đầy ích kỷ trước đây. Ông nói rằng mệnh lệnh của Bề Trên vẫn như in trong đầu mình và ông dùng Chánh pháp để giúp những kẻ khổ đau khác.

Dưới góc độ tâm linh thì chúng ta có được những công việc tốt, những công việc có vị thế trong xã hội hay những công việc mang cho chúng ta nhiều lợi lộc là do phước báu đã gieo trồng từ không phải một kiếp mà có thể từ nhiều kiếp. Vì vậy chúng ta phải biết quán chiếu để không chỉ làm với lương tâm nghề nghiệp mà phải hiểu sâu hơn về sứ mệnh của công việc mình. Ví dụ, một bác sĩ phải biết đem khả năng vốn có của mình để cứu giúp người chứ không phải chỉ biết hưởng thụ cái danh lợi và lo cho bản thân, hay trục lợi bất hợp pháp và hành xử thiếu từ bi đối với bệnh nhân.  Một lãnh đạo phải biết đối xử bằng lòng từ với hạ cấp thay vì với thái độ trịch thượng, hống hách. Công việc hay nghề nghiệp chúng ta làm cũng góp phần vào quá trình tiến hóa tâm linh ngay trong đời sống hiện tiền. Hiểu vậy, chúng ta cần ý thức tâm thái của mình với công việc và cả môi trường làm việc để phát huy tối đa chánh niệm, lòng từ bi, sự thấu cảm.

05.23.2025

Lê Diễm Chi Huệ

Leave a Reply

Your email address will not be published. Required fields are marked *