“Trường lộ độc hành vô định xứ
Lữ tâm bất khế vạn nhân trung.
Cô thanh viễn khởi vô ngôn khúc
Dạ tận sương trầm lệ ám tung.”
“Trường Ca Lữ Khách” là một bản nhạc không lời cổ phong, kể lại hành trình phiêu du của một người lữ khách băng qua vạn dặm gió sương. Trên lưng ngựa, giữa đồng hoang, qua chiến trận và hồi hương, có những lúc người ấy chiến đấu bên chiến hữu, có lúc dừng chân nơi cố quán, nhưng tự sâu thẳm – đó vẫn là một tâm hồn cô độc.