Chiếc võng đong đưa dệt ý thơ
Bầu trời trong vắt thoảng cung tơ
Hàng cây xanh mướt thôi xào xạc
Chỉ có trúc xanh vẫn ước mơ
Chiếc võng ngả nghiêng lúc xế chiều
Nước hồ trong vắt dáng cô liêu
Một mình thơ thẩn đong đưa mãi
Kẽo kẹt qua đi bắc nhịp cầu.
Xa vắng vần thơ lúc xế chiều
Một ngày vắt vẻo cũng qua mau
Năm năm tháng tháng trôi đi mãi
Chiếc võng còn chia nỗi tịch liêu.
Lê Đình Thông