Tìm đâu môi em đỏ

“Tìm đâu môi em đỏ
Tìm đâu mây trong mắt
Tìm cho ra mái tóc ngây thơ đó
.Gặp nhau trong kinh cầu một hồi chuông.”

Môi cô còn đỏ. Mắt cô còn trong. Mái tóc cô vẫn suông dài, nhưng trong cô luôn đọng những hồi chuông ngân nga, tiếng chuông lơ lửng …vòi tỉnh thức.

Ngày hai cử tham thiền với mỗi cử một tiếng, cô đắm đuối với tĩnh lặng, ngập tràn hoan hỷ và cảm tưởng như hồn mình được cất tiếng líu lo hòa với hư không vô tận trong những lúc ngồi thiền.

Như một lữ khách cô đơn giữa dòng đời hiu quạnh, cô chấp nhận sự hiu quạnh, lạc lõng đó để đi vào bên trong khám phá các tầng tâm thức bởi càng ngày cô càng nhận thức giá trị nền tảng ý thức trong đời sống hiện tại và kiếp vị lai.

Cô – một nghệ sĩ mơ non cao. Lắm lúc trầm mặc. Lắm lúc chơi vơi. Lắm lúc sầu thảm như “lời rên siết gió heo mây” như tâm trạng thi sĩ họ Hàn:

“Lòng ta sầu thảm hơn mùa lạnh,
Hơn hết u buồn của nước mây,
Của những tình duyên thương lỡ dở,
Của lời rên siết gió heo may”

Những tình duyên thương lỡ dở khiến cho các thi nhân thốt lên tiếng lòng bi ai. Còn cô là sự quán chiếu về vô thường và những khổ đau lăn dài trong một kiếp nhân sinh. Ý tưởng giải thoát bùng cháy khát khao tâm linh nằm âm ỉ dưới tàng thức, ngày qua ngày kết tụ thành chuỗi day dứt không nguôi.

Không biết đời hờ hững hay cô hờ hững bởi cô chênh vênh giữa hai thái cực: bồng bềnh với cảm quan nghệ sĩ và tịch mặc trong hư vô. Ừ thì:

Trăng nước chao ôi hờ hững quá

Dùng dằng cánh nhạn bỏ lên non!

Một mai khi môi cô không còn đỏ, mắt không còn trong thì hẳn đã rũ bỏ được hết lớp bụi trần, bắt đầu cuộc hành trình đi tìm lại bản lai diện mục của mình. Và chuông tỉnh thức lại ngân nga….

06.25.2022

Lê Diễm Chi Huệ

Leave a Reply

Your email address will not be published. Required fields are marked *