Minh họa : Hy Văn
Cánh hoa vắt vẻo mãi đâu đâu
Lá xanh chen chúc chẳng u sầu
Có phải Lâm Viên thành phố cũ
Hay là đất lạ đã phai màu.
Hoa bảo rằng hoa chẳng nhớ nhung
Mà sao sắc tím vẫn mơ màng
Thời gian xa cách là vời vợi
Ta ở trời tây hoa phía đông.
Ngắm sắc hoa tươi thấy ngại ngùng
Mái tóc muối tiêu quá thẹn thùng
Hoa là hiện tại trong sương sớm
Vần thơ che dấu phận cây tùng.
Ta nhớ trường xưa nhớ bạn xưa
Có người lưu lạc chẳng che mưa
Còn ta vất vưởng nơi nhân thế
Viết vội vần thơ lúc cuối mùa.
Lê Đình Thông
Paris, chiều 14/06/2022