Trở Về Bến Mơ là tiếng reo vui của một tâm hồn đã thấy lại quê xưa. Tiếng gọi của thiên nhiên chìm ẩn qua âm điệu của nhạc và thơ. Không gian khép kín thuở nào đã mở ra bát ngát mà trong đó những muộn phiền đã tan biến đến chỗ hòa hợp, theo với âm giai.
Thơ: Từ Hoa Nhất Tuệ Tâm
Nhạc: Minh Huy
Trình bày: Lê Diễm Chi Huệ
Đàn treo vách trúc, phím lơi dây chùng
Bình minh thức giấc, nghe lòng thảnh thơi
Dây tơ rung tiếng góp lời
Tiếng cười hoa suối, tiếng mời gió lên
Rừng xưa đã khép, bổng rưng tơ đồng
Đàn chim vỗ cánh, tưng bừng nắng tươi
Reo vui tiếng chậm tiếng dừng
Tiếng ngân lảnh lót, nở bừng nụ mai
Thơm hương mười ngón tay ai
Cung thương hòa điệu, âm giai bềnh bồng
Từ khi em bỏ dòng sông
Nước như ngưng chảy ngóng trông sớm chiều
Lên non tìm nụ hoa tàn
Hương xưa bay ngút ngàn
Còn đâu bóng trăng vàng
Tìm đâu giữa chốn nhân gian
Đất thiêng và cõi mơ đang nối liền.