Tuổi thơ dại tay cầm bó mạ
Nước đục ngầu vất vả gieo trồng
Sớm hôm lội nước ruộng đồng
Bữa no bữa đói còn trông mong gì.
Tuổi còn nhỏ chưa chi đã khổ
Lo kiếm cơm khốn khó quen rồi
Sống trong chế độ quá tồi
Không trường không lớp chơi vơi một mình.
Màu lúa mạ : tóc xanh vô tội
Lẽ ra là vun sới ‘‘Thụ Nhân’’
Cũng đành gieo mạ đỡ đần
Thay vì cầm bút, chuyên cần học văn.
Nhìn em bé nào ngăn nước mắt
Năm 75 nước mất nhà tan
Sẩy đàn nên nghé cực thân
Đảng vơ đầy túi chẳng màng đến dân.