Thinh không thánh thót mưa rơi
Lao xao chợt nhớ tới người chốn xa
Không gian thấp thoáng quê nhà
Lối mòn heo hút nhạt nhòa rong rêu
Cánh chim lạc lối về chiều
Hàng cây xơ xác tiêu điều bóng mưa
Còn đâu hình dáng năm xưa
Nhạt nhòa nước mắt vần thơ gợi sầu.
Paris, 17/08/2020