Ta trườn mãi khúc sông sâu
Sông bao nhiêu khúc lòng sầu bấy nhiêu
Xuân về cây cỏ đìu hiu
Lua khua vài nhánh tiêu điều cuối sân
Nhâm nhi một cốc trà pha đậm
Thế thái thâm trầm thói đục trong
Soi mặt soi mày nơi đáy cốc
Hồ như hồn lịm chết đáy sông
Ai gội giếng sầu tơ tóc – lạnh
Bơ ngơ con nước rẽ ngược dòng
Ai lở sa chân vào chốn bụi
Mắt nặng vờn vương mối hưng vong
Thế cuộc dàu dàu cơn nghiêng ngửa
Biến ảo phù du khắc liễu tri
Lớp lớp thị phi dồn thân liễu
Lòng quặn từng cơn lệ úa mi
Bơ vơ chiếc lá giữa trùng khơi
Biết tỏ cùng ai dẫu đôi lời
Mây nước đoạn đành cùng giấu mắt
Bể trần lai láng tỏ sao vơi
Rãi giọt sầu đi khắp muôn phương
Tấu khúc biệt ly cuộc hí trường
Thong dong rủ gót bờ viễn mộng
Phó mặc xương khô lẽ chơn thường
Lê Diễm Chi Huệ
04.05.2016