ừ thôi núi mãi chênh vênh ta ôm bến mộng gập ghềnh lối đi giữa xào xạc hư vô ngoảnh mặt nhìn xác xơ- cuộc trần thế mộng tưởng đảo điên đào hầm chôn chết nhân tâm ừ thôi mây vẫn thong dong ta buồn nghiêng ngả giữa dòng đục đen trí thức giả danh nhân văn, nhân ái bản ngã trướng phình quay cuồng vô minh đạp đổ niềm tin tranh giành danh lợi … Ừ Thôi Núi Mãi Chênh VênhRead more