Most Recent. In Thơ.

Thơ

Ai Ngồi Bắt Bóng Trăm Năm

Ai Ngồi Bắt Bóng Trăm Năm

Hoang vu mọc giữa đường ngôi Môi khô, mắt úa, thanh tân – nhạt Buồn lơ đểnh nghe cô liêu giẫy chết Vô thường run rẩy nép tà huy Chiều hấp hối, cỏ cây rẩy rụa Ngớp sương sa vỡ vụn hạt điêu tàn Ta bỗng nhớ người miên man trời đất Như kẻ du mục ngồi ngơ ngác ngắm trăng sao Người đi bốn bể mù tăm Dương trần...

Tâm Tươi Mát Rãi Mềm Thân Cỏ Dại

Tâm Tươi Mát Rãi Mềm Thân Cỏ Dại

Miên man giữa bạt ngàn Ta đứng trên đồi cao lộng gió Ngắm chùm mây trắng Dòng sông chảy – xa xa Hằng hà sa số hạt bụi bay ập vào mắt Những hạt bụi ô trược Hoen ố bởi vô minh Trời đất nao nao Dáng chiều u rũ Ngẳng nghiu hàng cỏ dại Vô thường đỗ giấc tiêu sơ Ta đứng trên đồi cao – ngó xuống Cõi...

Rong Rêu Bọt Bèo

Ta gửi hồn ta theo cánh gió gió hờn biết gió gửi về đâu? những đêm thâu ta soi mình chợt thèm vài phút giây du thủ Cõi xanh xưa giờ hun hút mù khơi ta trầm tư giữa miền tịch lặng nghe buồn lâng lâng ngẫm sự đời ngày qua như những đám rong rêu bọt bèo lao xao lao xao ta trở về chốn cũ mắc võng đong đưa...

Hermit and The Emptiness

Poem by Minh Duc Trieu Tam Anh Translated by: Le Diem Chi Hue Contemplating amid the emptiness of mountain valley I suddenly noticed, evening hurrily chased after the cloud. Time fell heavily on silent rock, with presence-completely lost in space. I boarded solitude to find tears in fragile death. Fireflies have become blind, leaving the stars with no one to watch? An hermit life, an old crab leaving its cave, high...