Tím Rưng Rưng
Ta gửi về đâu tà áo tím Tím buồn tím lịm tím rưng rưng Ôi “tím” có chi mà thương tệ! Hồn quê trăng nước vợi dâng đầy Sân chùa yên vắng, xanh lùm trúc Dáng cũ hồn xưa chừ nơi mô? Hợp tan trong chuyến đò dâu bể Như cánh bèo trôi dạt cuối giòng Huế vờn thoáng lặng lên mầu áo Lãng đãng sầu rơi rớt cố đô Bao năm viễn xứ đời xuôi ngược...