Tấm vải trắng niệm quanh xác chết Người vợ hiền mỏi mệt cúi đầu Lề đường vắng lặng biển dâu Bức tường hoang dại một màu tang thương. Saigon đó ! Chán chường ngăn cách Hố giàu nghèo tai vách mạch rừng Người thì hoang phí thung dung Bao người đói rách bần cùng thiếu ăn. Còn chiếc bánh thôi đành nhường...
Trăng tròn trong vắt thoáng yêu thương Đâu đây văng vẳng khúc nghê thường Trần gian trơ trọi cành khô héo Như níu Hằng Nga xuống cung thương. Ta ngắm trăng vàng chẳng có ai Tách trà nguội lạnh đã phôi phai Hắt hiu làn gió càng thêm lạnh Thẩm cả vần thơ lẫn hình hài. Muôn thuở vầng trăng óng tơ vương Thấp thoáng giai nhân giấc mộng vàng...
Trong khi chắp cánh liền cành, Mà lòng rẻ rúng đã đành một bên. Nguyễn Du — Thiếp xin về kiếp sau này, Như chim liền cánh, như cây liền cành. Đoàn Thị Điểm — 長恨歌 夜半無人私語時。 在天願作比翼鳥, 在地願為連理枝。 天長地久有時盡, 此恨綿綿無絕期。 白居易 Trường Hận Ca Dạ bán vô nhân tư ngữ thì “Tại thiên nguyệt tác tỷ dực điểu Tại địa nguyện vi liên lý chi” Thiên trường địa cửu...
Biết trần gian là cõi tạm, cho nên mới tránh được vạn chữ sầu Năm mươi năm biết dường nào Khi ra bến giác, khi vào bến mê. Loanh quanh tìm nẻo đi về, tâm tư bao nỗi ê chề đa mang. Hôm nay vẫn bước trên đàng, Trên thinh không lặng vọng vang từng lời, Nhớ rằng cõi tạm một đời, Có đâu cõi thực con người điêu linh....