Ta về soi bến mộng Hắt hiu những luống đời Xuân tàn bên khung cửa Thanh tân chầm chậm trôi Đêm lặng bặt Chung trà như nhiên Xác xơ cánh mộng Đắm mình giữa dòng hư huyễn… Cuộc hồng trần bao lần vay trả Tuế nguyệt lơ xơ quặn theo mắt mi trầm Con trăng cổ độ Lơ lửng – Lặng câm Ngàn năm xanh ngát Nghiêng nghiêng trời lận đận Mơ gót hạo nhiên … Bến MộngRead more
Month: February 2017
Posted in
BS. Trần Xuân Ninh – Thơ Khuya
Ai ngồi quạnh quẽ ngắm trăng trong? Ai đốt đèn khuya đợi nắng hồng? Nước đã phiêu du miền biển bắc Non còn ngơ ngác rõi trời đông Thu đi cúc trải vàng sân nhỏ Đông lại cành trơ tuyết trắng đồng Một giấc Nam kha bừng tỉnh mắt Vẫy vùng, được mất, thẩy đều không.