Most Recent. In Thơ.

Thơ

Thiền Hoa

Gót hoa trẩy mộng trần gian Hương thiền ngây ngất ngập tràn lối đi Lên non chẳng định hạn kỳ Hoa tâm rũ cánh từ bi xuống đời Hạ gầy trải bóng buông lơi Xác xơ hoa lá thốt lời bi ai Nhân sinh một giấc mộng dài Ai ôm đuốc tuệ ai cài u minh Tóc huyền quấn nửa trang kinh Nửa trưa đứng bóng ngỡ mình là mây...

Xuân Mộng

Xuân về ươm hạt huyền mơ Bướm vàng rong ruổi lượn lờ cánh hoa Khúc tâm chợt vỡ chan hoà Hồn hoang lạnh rũ ngự toà Như Lai Ngàn năm đá khóc đêm dài Thương bao cuộc lữ trượt dài huyễn mê Âm thiên văng vẳng vọng về Hương trầm quyện suối Tào Khê ngạt ngào Mắt huyền vương khói lao xao Chạnh dòng thiên cổ má đào liêu xiêu!...

Xuân Thiền

Tà dương lạnh nép bên đường Chim chiều soải cánh phong sương tứ bề Ta Bà một cõi si mê Rưng rưng con chữ hướng về chân không Từ ai trẩy cuộc phiêu bồng Cung sầu cung oán mênh mông một dòng Xuân về lạc giữa bờ không Hương thiền gọi vẩy bên sông đợi chờ Chạnh lòng thân nhuốm bụi mơ Áo hoa lịm giữa mấy tờ hư vô!...

Vàng rơi

Lụa vàng xuống núi rong chơi Lá hoa hờn lẩy đất trời vào thu Tàn cơn mộng úa phù du Xác xơ gió cuốn mịt mù ngàn khơi Dương cầm trổi khúc chơi vơi Tà dương ngóng đợi thốt lời chứa chan Cung tơ quyện giấc mơ ngàn Vàng rơi gõ nhịp mênh mang mộng trường 10.07.2017